Giỏ hàng

Thanh Xuân Không Phải Thời Gian, Xin Đừng Phí Phạm Nó Nữa!

Cuộc sống đã dành tặng chúng ta một món quà vô cùng quý giá, đó chính là thanh xuân. Một thanh xuân tràn đầy những năng lượng, chờ mong, khát khao, tò mò, đấu tranh, hy vọng và tin tưởng.


Bộ Đọc Để Trường Thành 2


Bạn đã bao giờ tự hỏi mình thanh xuân là gì chưa? Bạn, tôi, cô ấy, mỗi chúng ta sẽ có một câu trả lời cho riêng mình. Hằng hà trái tim là hằng hà cảm nhận.

Thanh xuân chính là người ấy đứng ở nơi đó cứ nói mãi chẳng ngừng, bạn ở bên cạnh nghe mãi chẳng ngừng, nhưng bạn chẳng bao giờ có đủ dũng khí tiến lên, hôn lên đôi môi xinh đẹp của người ấy.

Thanh xuân là một vở kịch không có diễn tập trước, bạn cứ diễn mà chẳng quan tâm đến thứ tự lên sân khấu của bất kì ai. Thanh xuân là bị từ chối hết lần này đến lần khác, rồi lại kiên trì hết lần này đến lần khác. Thanh xuân là thời điểm học được cách yêu cũng như hi sinh không cần hồi đáp.

Thanh xuân là tay trong tay, ngồi trên một chuyến tàu không bao giờ quay trở lại. Thanh xuân là sống một cuộc đời mà mình muốn sống. Thanh xuân như một cuộn giấy vệ sinh, nhìn thì dày, vậy mà dùng tới dùng lui đã hết từ lúc nào không hay.

Thanh xuân chính là vào sai thời điểm gặp được đúng người. Thanh xuân là dù lựa chọn cái gì đều sẽ có điều tiếc nuối. Thanh xuân là cái mụn mọc chưa hết, lời nói chưa xong, mà giờ học đã kết thúc, khuôn mặt đã mơ hồ.

Thanh xuân là ích kỉ. Lấy đủ kiểu lí do làm tổn thương người khác, nhất là những người yêu thương ta, để rồi đến cuối cùng, phải dùng một quãng thời gian rất dài để sám hối.

Thanh xuân là một chồng sách như núi nhỏ trên bàn, từng chiếc từng chiếc ruột bút hết mực, và từng gói từng gói cafe hòa tan trong đêm.

Trong guồng quay hối hả của cuộc sống hiện đại, có người bận rộn không có lấy một phút nghỉ ngơi, nhưng đâu đó có những người lãng phí thời gian của mình. Mà lượng thời gian bị lãng phí ấy, nếu cộng vào ngân quỹ thời gian của những người bận rộn, hẳn họ sẽ làm được trăm nghìn công việc có ích khác. Nhưng có lẽ giữa chúng ta có sự khác biệt về mặt suy nghĩ và nhận thức cùng với những ảnh hưởng của môi trường xung quanh dẫn đến những ảnh hưởng trong suy nghĩ mỗi người.

Khi còn bé, đó là khi mà cuộc sống của những đứa trẻ chỉ xoay quanh vỏn vẹn một vòng tròn tuần hoàn lặp đi lặp lại là "ăn, học, chơi". Ấy vậy mà những thú vui cỏn con như búp bê, đồ hàng, những cục đất sét, những cây bút màu lại là những mảnh ghép làm nên một tuổi thơ hạnh phúc và đủ đầy. Đôi khi tôi ước mình được trở về thời thơ ấu, trở về khoảng thời gian không chỉ tôi mà còn cả những đứa trẻ khác suốt ngày quẩn quanh những món đồ yêu thích, làm những việc yêu thích và tận hưởng nó một cách trọn vẹn nhất. Hãy thử hỏi những người lớn xung quanh bạn rằng điều gì làm họ mệt mỏi nhất, thì chắc chắn dù câu trả lời của họ là gì thì cũng được tóm gọn thành bốn từ "trở thành người lớn". Đúng là như thế, chẳng phải có một điều khá ngộ nghĩnh rằng người lớn thì muốn làm trẻ con, nhưng trẻ con lại muốn thành người lớn. Và rồi không lúc nào chúng ta thỏa mãn được điều gì.

Dù gì thì theo dòng thời gian, con người chúng ta cũng phải lớn lên. Nhưng mấy ai suy nghĩ được rằng khi tuổi đời càng lớn, thì chúng ta càng phải trưởng thành hơn từng ngày. Và khi đó, chúng ta lại có thêm nhiều sứ mệnh hơn. Đó có thể là sứ mệnh mà bản thân tự đặt ra, hay sứ mệnh mà xã hội mong đợi mình đạt được, nhưng dù là sứ mệnh gì thì áp lực và khó khăn sẽ nhiều hơn gấp bội. Vì vậy mà người lớn ai cũng mong muốn được trở về tuổi thơ, hồi còn biết bao nhiêu thời gian rảnh rỗi để có thể ngồi và xem một bộ phim liên tục mấy tiếng đồng hồ mà không bị sự phân tâm của công việc hay áp lực của những "deadline" dai dẳng không bao giờ chấm dứt. Điều đó thực sự khiến con người ta mệt mỏi và chán nản, đôi lúc chỉ muốn buông xuôi cho xong. Khi còn bé thì quỹ thời gian dường như là vô tận, lúc công việc bận bịu lại thèm khát một phút nghỉ ngơi, vậy tại sao giới trẻ chỉ biết lãng phí thời gian chỉ để làm những điều vô bổ?

Thanh xuân là một thời khắc thuộc về quá khứ, khi ấy cuộc sống của bạn tràn ngập những khả năng, những khát vọng, bạn cũng hiểu bạn có thể có vô số những tương lai tốt đẹp, bạn sẽ cảm thấy mình chính là người sẽ nắm giữ vận mệnh của chính bạn trong tay. Và rồi tới một lúc nào đó bạn phát hiện bạn đã mất đi cái cảm giác nắm được mọi thứ trong tay ấy, bạn quay đầu nhìn lại, đường sinh mệnh của bạn như những đường rối rắm tầng tầng lớp lớp chồng lên nhau, lúc này, bạn có lẽ sẽ biết hóa ra tương lai của bạn cũng có phạm vi nhất định. Thế nhưng, bạn vẫn sẽ nhìn thấy thời khắc này, khoảnh khắc kia, logic khắc nghiệt của hiện thực còn chưa bắt đầu. Tới khi ấy, bạn mới có thể biết, đó chính là thanh xuân của bạn. Vậy nên chúng ta chưa bao giờ nắm chắc được thời gian, mà thời gian mới là thứ cầm giữ được chúng ta.


Bộ Đọc Để Trưởng Thành 2


Cuộc sống tẻ nhạt

Có nhiều thứ khiến cho cuộc sống tẻ nhạt và tùy thuộc vào cuộc sống mỗi người, bởi chúng ta là các cá thể khác nhau, không ai giống ai, cũng như thú vui của mỗi người cũng khác biệt. Nhưng điều dễ khiến cho cuộc sống chúng ta trở nên tẻ nhạt thấy rõ là mọi thứ lặp lại hằng ngày, một cách vô vị. Chúng ta, tuổi trẻ, luôn dễ ngán ngẩm bởi những điều cứ lặp đi lặp lại theo cách thức giống hệt và thích những điều mới mẻ, sáng tạo hơn. Vì vậy mà có những người chỉ để mỗi ngày của họ trôi qua một cách nhạt nhẽo, để rồi gặp ai cũng bảo rằng cuộc sống quá tẻ nhạt.

Có bao giờ chúng ta thắc mắc rằng làm cách nào để mỗi ngày trôi qua đều là một ngày ý nghĩa và tuyệt vời? Ít ai dành thời gian ra để suy ngẫm về chuyện đó. Một trong những điều làm tôi cảm thấy hạnh phúc nhất là khi đạt được mục tiêu mà mình đặt ra. Mục tiêu đó không cần lớn lao, cầu kì, hay phức tạp mà đơn giản là mục tiêu đạt kết quả tốt trong kì thi cuối kì, hay việc thức dậy sớm mỗi ngày để tập thể dục, rèn luyện thân thể. Bởi khi mình đạt được điều mà mình mong muốn, thì khi đó bản thân chúng ta biết rằng mình có khả năng và năng lực làm được chuyện đó, cũng như có đủ sự kiên trì và cố gắng phấn đấu. Hơn hết, đó sẽ là động lực cho những mục tiêu tiếp theo trong tương lai, giúp chúng ta ngày một hoàn thiện hơn. Khi nào bản thân chúng ta đạt được mục tiêu của mình, thì lúc đó chúng ta sẽ hiểu được giá trị của sự bền bỉ. Và khi đó, chúng ta sẽ nhận ra rằng cuộc sống không tẻ nhạt đến vậy, thực ra nó đầy những thử thách nhưng lại rất thú vị. Vậy, một cuộc sống có định hướng, có mục tiêu rõ ràng chẳng phải sẽ giúp ích cho chúng ta rất nhiều sao!


Bộ Đọc Để Trưởng Thành 2


Đừng trì hoãn nữa!

Bản chất của những người trì hoãn là luôn thích để "từ từ rồi làm". Có hai kiểu người trì hoãn: một là trì hoãn có thời hạn và hai là trì hoãn không thời hạn. Trước tiên, thường thì những người trì hoãn có thời hạn là những người chịu áp lực lớn nhất, bởi lúc nào cũng phải hoàn thành công việc dưới áp lực của thời gian. Nhưng do đâu mà điều này gần như luôn xảy ra với họ? Một lý do phổ biến chính là sự lười biếng. Một ví dụ điển hình là học sinh luôn bị áp lực, căng thẳng mỗi khi gần kề kì thi học kì. Đó là vì những kiến thức của một học kì khá nhiều và nặng, nhưng học sinh chúng ta thường để đến sát ngày thi mới học bài. Trong khi đó, thời gian học trước đó là rất nhiều nhưng chúng ta lại không biết tranh thủ mà để sự biếng nhác điều khiển, trong suy nghĩ cứ đinh ninh là thời gian còn nhiều, không phải lo xa. Tuy nhiên, lượng kiến thức nhiều không đếm xuể, khi mở sách vở ra học mới hoảng hốt khiến chúng ta phải thức khuya dậy sớm học bài trong tình trạng đầy lo âu. Kết quả là đầu óc trở nên mụ mẫm, kém minh mẫn trong lúc thi dẫn đến kết quả không như mong đợi. Đừng đợi "nước tới chân mới nhảy", chúng ta nên loại bỏ suy nghĩ rằng mọi thứ sẽ đâu vào đó trong khi thực tế không như vậy. Thứ hai, trì hoãn không thời hạn thì dường như sự trì hoãn ấy không bao giờ có điểm dừng. Khi chúng ta đặt ra những công việc cần phải hoàn thành mà không có thời gian kèm theo thì sẽ dễ dẫn đến việc trì hoãn vì trong đầu luôn cho rằng "từ từ rồi làm cũng không sao". Nhưng chắc chắn đến một lúc nào đó, điều đó trở nên quá muộn màng thì không còn cách nào cứu vãn được. Đừng trở nên lười biếng, điều đó không làm cho chúng ta tiến bộ mỗi ngày. Việc cần làm phải làm ngay và đừng kéo dài chúng vì làm như vậy chỉ khiến chúng ta thêm mệt mỏi.

Tuổi trẻ hãy biết tận hưởng quỹ thời gian quý giá của mình, nhưng đồng thời hãy biết sử dụng nó một cách hợp lí và tiết kiệm, chứ đừng để lãng phí, bạn nhé.

Thanh xuân là thứ khi bạn trải qua thì không mảy may để ý, đến khi qua rồi mới bằng lòng đánh đổi tất cả để lấy lại.

Tháng năm như nước chảy, thanh xuân không hối hận. Không có ai mãi mãi 18 tuổi, nhưng luôn có những con người 18 tuổi. Bầu trời của năm 18 tuổi là hoa nở, là trời xanh, là mây trắng, là những ánh mặt trời đan vào nhau, là tiếng cười, tiếng hò reo không ngớt. Thanh xuân, có những dịu dàng của mùa hè, cũng có những hăng hái của mùa hè. Có người so sánh, thanh xuân như một tia nắng buồn thương. Có lẽ là bởi thanh xuân như nước, dù mở ra hay nắm chặt, nó đều sẽ chảy xuống qua kẽ tay...

Đứng ở giữa ngã tư đường mang tên Thanh Xuân, nhìn lại con đường trưởng thành của chính mình, con đường phía trước còn rất dài, có ánh nắng long lanh, có ánh trăng trêu người. Cuộc sống đã dành tặng chúng ta một món quà vô cùng quý già, đó chính là thanh xuân. Một thanh xuân tràn đầy những năng lượng, chờ mong, khát khao, tò mò, đấu tranh, hy vọng và tin tưởng.

Ai không từng một lần tuổi trẻ, ai tuổi trẻ không từng một lần mắc sai lầm. Khi bạn có được thanh xuân, bạn có thể lớn gan đi làm những chuyện bạn muốn làm mà không phải lo bản thân sẽ đi nhầm hướng, chỉ cần bạn còn trẻ, dù bạn phạm phải lỗi lầm ra sao, dù ngã xuống bao nhiêu lần, bạn đều có cơ hội để làm lại. Đây chính là giá trị lớn nhất của cái gọi là thanh xuân.

Thanh xuân chỉ có một lần trong đời, hãy khóc, hãy cười, dám yêu, dám làm, bạn nhé! Vì dù cuối cùng, thanh xuân có qua đi, thì kỷ niệm cũng sẽ còn mãi, và vì những gì bạn đã trải qua sẽ hóa thành trải nghiệm, hun đúc nên bạn của ngày hôm nay...