Giỏ hàng

Tôi Đi Tìm Mình

Có bao giờ bạn tự hỏi mình là ai giữa cuộc sống muôn hình vạn trạng này? Nhiều người từ khi bước chân vào cuộc đời, chưa một lần nhìn lại con người thật trong trái tim mình để rồi sống vô vị, nhạt nhòa giữa dòng người tấp nập, vội vã chạy theo những nẻo đường mà rốt cục, không biết mình đi để làm gì? Bởi vậy, tìm ra bản thân mình là ai mới chính là thử thách lớn nhất mà cả một đời người cần phải vượt qua.

Câu hỏi “tôi là ai?” có lẽ không chỉ dành cho những đứa trẻ 15-17 tuổi mới lớn. Khi còn đang chật vật với những bài thi cuối kỳ và mông lung trước những ngã rẽ chọn ngành để học, chọn trường để thi.

Có lẽ cũng không chỉ dành cho những ai đang trong giai đoạn khủng hoảng tuổi đôi mươi. Khi vừa mới chập chững bước ra khỏi vòng tay cha mẹ, đi học đại học hay đi làm bươn chải, tiếp xúc với nhiều mối quan hệ nối nhau, trăn trở trước tương lai trước sự giằng co đam mê – tình yêu – sự nghiệp, nên bước tiếp hay đầu hàng khuất phục.

Thậm chí nó còn xảy ra cả với những người đã trưởng thành, tuổi trung niên đầy đặn kinh nghiệm sống, thậm chí là khi về già, bằng tất cả những gì từng chiêm nghiệm, người ta vẫn có thể thất vọng, trì trệ hay tự hào về bản thân. Mà một lúc nào đó trong khoảnh khắc hướng vào sâu trong nội tâm mình, họ vẫn có thể nhìn thấu ngược lại câu hỏi rốt cuộc, tôi là ai? 


Bộ Đọc Để Trưởng Thành - Đích Đến Do Bạn Lựa Chọn


Có một nỗi sợ mang tên “Không biết mình là ai” 

“Tôi là ai?”trong cuộc sống, ai ai cũng có những nỗi sợ: sợ thất bại, sợ khó khăn, sợ thất nghiệp,… và kinh khủng hơn hết NỖI SỢ KHÔNG BIẾT MÌNH LÀ AI. Hóa ra những kẻ mạnh nhất là chính là những người luôn lạc quan, vui vẻ, có chí hướng và không khuất phục trước nỗi sợ. Sự sợ hãi luôn sẵn có và khiến con người ta thụt lùi, nhưng khi biết mình là ai, lạc quan vui vẻ sẽ giúp bản thân ngày càng tiến lên. 

Nhiều bạn trẻ đang học đại học, khi được hỏi: “Ra trường các bạn có biết mình sẽ đi về đâu không?” thì hầu như nhận được câu trả lời là “Cứ ra trường rồi tính”. Một sự vô định hiện hữu trong hầu hết lứa trẻ. 

Đã có ai từng có ý định bỏ học hay bỏ nghề dù mình đã cày miệt mài nhưng kết quả chả tới đâu hết? Đã ai từng có ý định không hay về cuộc đời (trầm cảm, tuyệt vọng,…) khi cảm giác mình là đứa vô tích sự, khi không thể vượt qua định kiến kiểu: “Ôi dào, cái đứa này/ đứa nọ có cày cục trầy vi tróc vảy cũng không thể ngóc đầu lên nổi” hay nhận ra ước mơ và kỳ vọng của chính bản thân vượt quá sức mình ? Hay cảm giác tội lỗi xấu hổ khi mình đang theo một ngành nghề thời thượng hái ra tiền, hay “danh giá” mà ai ai cũng tấm tắc khen: Ôi tự hào thật đấy, nhưng chính mình không hạnh phúc với nó? 


Bộ Đọc Để Trưởng Thành - Đích Đến Do Bạn Lựa Chọn


Cuộc đời do mình quyết, chẳng cần chứng tỏ là phải hoàn hảo thế nào!

Có rất nhiều người, ngay cả những người thành công và nổi tiếng nhất đều nói với bạn rằng: Mỗi người chúng ta đều có thể trở nên đặc biệt và chúng ta đều có thể trở nên vĩ đại. Và bạn tự nhìn mình rồi thất vọng tràn trề: chẳng nhẽ mình lại là một phiên bản lỗi của tạo hóa? Chẳng lẽ mình là đứa dị hợm vì không có điểm gì đặc biệt?

Hãy thử nghĩ nhé, nếu tất cả mọi người đều đặc biệt, thì còn gì là đặc biệt nữa, phải không nào? Và chính cái sự cho phép mình được trở nên bình thường, và cần học hỏi ngày càng nhiều, nhiều hơn chính là chìa khóa quan trọng giúp những người thành công trở nên vĩ đại. Đến Thomas Edison, người đã từng bị giáo viên nhận xét là "quá chậm để học bất cứ thứ gì" và thất bại tới hơn 10000 lần trong việc sáng chế ra bóng đèn điện. Hãy tự hỏi rằng nếu ông cũng tự cho mình là một đứa thảm hại, làm việc gì cũng sai, cũng hỏng, mình chẳng có gì là nổi bật cả thậm chí còn thua kém bạn bè thì làm sao chúng ta có thể có những chiếc bóng đèn điện như ngày hôm nay? 

Họ đã đạt được những thành công rực rỡ có phải bởi vì họ tin mình là một người đặc biệt và muốn chứng tỏ điều đó với mọi người? Liệu có ai bị thất bại đến hàng vạn lần vẫn giữ một niềm tin sắt son về tài năng của bản thân? Điều đó thật không tưởng bởi chúng ta đều là những con người và điều chịu tác động của môi trường xã hội bên ngoài, theo mức độ ít hay nhiều nào đó. Và chính vì thế, khi thất bại, khi bị chỉ trích, phê bình, chúng ta hầu hết đều tự nghi hoặc bản thân và nghĩ mình thật tệ. Những điều gì mới thực sự làm nên sự khác biệt giữa một vĩ nhân và một người bình thường? Có lẽ do họ đã đi theo tiếng gọi của trái tim mình. Họ chỉ biết trái tim và niềm đam mê nói họ phải tiếp tục viết, tiếp tục thử nghiệm và sáng tác. Kiên trì và nhẫn nại như vậy. Cho đến một ngày, họ chạm đến thành công chính là thành quả thu được trên con đường theo đuổi đam mê và ước mơ của mình. Họ chỉ là chính họ thôi, không hề cố gắng để trở nên đặc biệt hay trở thành một người tuyệt vời nào khác.

Vậy thì, làm sao được sống là chính mình? 

Làm chủ cảm xúc

Một tác dụng dễ nhìn thấy nhất khi bạn nhận ra con người thật của mình đó là làm chủ được chính cảm xúc của bạn. Từ đó, dù đang ở trong tình huống nào, bạn cũng đủ tự tin để giữ vững lập trường, tiết chế các phản ứng mang hậu quả tiêu cực cho cả bản thân và người liên quan. Hãy rèn luyện điều chỉnh suy nghĩ và trạng thái của cơ thể, thay đổi môi trường và biết chịu trách nhiệm.

Điều chỉnh suy nghĩ và trạng thái cơ thể

Bất cứ khi nào bạn nhận thấy mâu thuẫn sắp xảy ra, hãy tự độc thoại với bản thân “phải bình tĩnh, phải bình tĩnh!”.Mâu thuẫn sẽ dễ dẫn đến cảm xúc giận dữ và có nguy cơ phá hỏng tất cả nỗ lực bấy lâu nay của bạn. Do đó, có những việc mà bạn tuyệt đối không được làm trong lúc mất kiểm soát cảm xúc như: không gửi e-mail, không đăng lên Facebook, không lái xe, không nói chuyện điện thoại và tuyệt đối không tiếp tục tranh cãi. Nếu bạn cứ nhất quyết làm những điều này thì khi lấy lại được bình tĩnh, bạn sẽ nhận thấy hối hận là một điều quá xa xỉ đấy!


Bộ Đọc Để Trưởng Thành - Đích Đến Do Bạn Lựa Chọn


Khám phá năng lực của bản thân

Trong hành trình khám phá về bản thân, tất nhiên bạn sẽ tìm ra được sở trường và sở đoản của mình. Xác định được hai thái cực đó chính là chìa khóa mở ra con đường sống cho cuộc đời bạn. Bạn sẽ là bạn, nổi bật và thu hút giữa đám đông với một màu sắc không lẫn vào đâu được, bởi bạn biết phô ra vẻ đẹp của riêng mình thật duyên dáng và tinh tế, đồng thời cũng biết “tân trang” lại những khuyết điểm xấu xí (chứ không phải tuyệt nhiên giấu hẳn nó đi). Nói một cách thực tế hơn, hiểu được điểm mạnh và điểm yếu sẽ giúp bạn biết mình phù hợp với nghề nghiệp, lĩnh vực nào và cần học hỏi thêm điều gì để hoàn thiện bản thân.

Cho trái tim cơ hội được lên tiếng

“Bao năm qua, mình đã sống như thế nào, sống cho ai và cho điều gì?”; “Hiện tại mình đang có ưu khuyết điểm nào và chúng mang đến điều gì cho mình?”; “Cuộc sống trong tương lai sẽ như thế nào mới khiến mình cảm thấy mỗi ngày trôi qua đều ý nghĩa và đáng quý?”. Hãy bình tâm tự vấn chính con người bạn, để biết được điều gì mà bạn nên làm.

Làm ngay đi, đừng nghĩ nữa!

Chắc chắn, giờ sẽ là lúc bắt đầu lập kế hoạch cần thiết cho tương lai. Nhưng các điều trên chưa xong xuôi, thì bạn cứ bắt đầu đi, nội tâm đã không giải đáp được thắc mắc thì hãy để yếu tố bên ngoài đưa ra gợi ý cho bạn. Nếu có bất kì hoạt động nào ý nghĩa và bổ ích, hãy cứ mạnh dạn đăng ký tham gia và cố gắng đến hơi thở cuối cùng trước khi quyết định buông xuôi. Một phút chần chừ, do dự là một phút bản thân đã chết đi vì sống vô nghĩa. Quan trọng là bạn có dám cho mình cơ hội để thay đổi hay không. 

“Bạn sinh ra là một nguyên bản. Đừng chết đi như một bản sao”

Điều quan trọng hơn cả mà bạn cần ghi nhớ rằng chỉ quyết tâm làm theo kế hoạch đã đặt ra, không được dừng lại để so sánh mình với một ai bởi “mọi sự so sánh đều khập khiễng nếu không xuất phát cùng thời điểm hay đơn vị đo”. Dù vậy cũng đừng bảo thủ cho rằng mình luôn đúng. Cũng sẽ có lúc bạn cần dừng lại để tìm lời nhận xét của những người đáng tin cậy. Có thể nhận định đó không hoàn toàn chính xác nhưng chí ít sẽ cho bạn thấy một góc khuất khác của bản thân mình.

Cứ sai đi vì cuộc đời cho phép và cứ yêu đi… Vì ta còn sống”. Tuổi thanh xuân sẽ là quãng thời gian lí tưởng nhất cho bạn được phép trải nghiệm, được phép sai để tìm ra mình là ai. Ngược lại, những sai lầm của tuổi trưởng thành đôi khi không nhận được sự tha thứ và cho dù có dùng cả cuộc đời để chuộc lỗi cũng sẽ không bao giờ đủ.

Hãy tin ở chính bản thân mình. Vẽ ra con người mà bạn muốn trở thành. Và lên kế hoạch để biến nó thành sự thật.