Tại Sao Bạn Mãi Không Thành Công
Có lúc bạn cảm thấy cuộc sống sao mà bất công thế, không lẽ những gì mình làm còn chưa đủ hay sao. Một số người thì gặp tình huống này ở vài lĩnh vực trong cuộc sống, nhưng có những người họ làm gì cũng gặp, đi đâu cũng thấy. Những câu chuyện trong cuốn sách mang đầy hơi thở của cuộc sống, phản chiếu suy nghĩ và khát vọng của lứa tuổi thanh niên tràn đầy nhiệt huyết. Phải chăng: “Cuộc sống không phải do bản thân trải nghiệm thì không đáng sống”, cố gắng mà không hiểu rõ mình đang cố gắng vì điều gì, lại càng không xứng đáng.
Có phải bạn đã từng thấy một người giỏi giang vẫn bị công ty lí tưởng của mình từ chối, bị giấc mơ của anh ấy cự tuyệt từ ngoài cửa? Trên thực tế, bạn chỉ cần vẫn còn đọc sách, mỗi ngày không ngủ đến tận trưa, không chơi game đến nửa đêm, không uống rượu tới tận khi trời sáng; vậy bạn chính là một trong số những người đang nỗ lực, một người luôn nhìn về phía mặt trời, luôn nhìn về phía tương lai, nhất định là một người giỏi giang. Sự giỏi giang đó liệu có là đủ hay không?
Ở những thành phố lớn, thứ nhiều nhất chính là giấc mơ, thứ không thiếu nhất chính là những người giỏi
Ở những thành phố lớn, thứ nhiều nhất chính là giấc mơ, thứ không thiếu nhất chính là những người giỏi. Vậy trong vô số những người giỏi đó, một người được chọn cũng đồng nghĩa với một người mất đi cơ hội, thế thôi.
Cách để trở nên không thể thay thế thì có hai loại: một là làm những việc người ta không muốn làm; hai là làm những việc người khác đều làm một cách xuất sắc.
Khi còn trẻ chúng ta ấp ủ những ước mơ to lớn hơn bất kỳ khoảng thời gian nào trong đời, chúng ta cần phải biết làm như thế nào cho mỗi khao khát đó, hãy trở nên kiệt xuất, nếu có thất bại thì ít nhất con đường đó cũng không uổng công đâu. Làm gì có cao thủ nào tu luyện mà không phải chịu đựng nỗi cô đơn, mà không phải vất vả khó nhọc; chọn con đường không thể thay thế thì hứng chịu ba cú đấm có hề chi?
Đừng làm những điều khiến mình hối hận
Cho dù ở giai đoạn nào của cuộc đời, đừng làm những điều khiến mình hối hận, lần sau tạm biệt nhớ để tâm một chút, vì có những người một khi ly biệt, có thể cả đời sẽ không gặp lại nữa. Khi người trẻ bước những bước đi cuối cùng của thời thanh xuân, họ sẽ không còn những nhiệt huyết, năng nổ như thời còn đi học cấp 03; không còn những ngày cháy rực cùng dự án, deadline; không còn những mối quan hệ câu lệ. Vì thế, mà mỗi lần tạm biệt với một người nào đó, họ cũng không biết đó có phải là lần cuối cùng hay không, chi bằng cứ chỉnh chu một chút, cứ trang trọng một chút, cũng chẳng sao. Đó là hiện thực.
Nếu bản thân không cố gắng thì chính bản thân mình sẽ là nạn nhân của lối tư duy cũ rích. Bởi chúng ta cần nhận ra sự đa mặt của một xã hội đang chuyển mình: sự chia ly không đồng nghĩa với việc vĩnh cửu đau đớn; người giả dối thì sẽ luôn kể công, tính sức; đừng tưởng là bạn thân rồi cũng thích làm gì thì làm; tình cảm giữa nhóm bạn chơi rất thân, vậy thì phải làm sao?; thú vui thường ngày ư?; đấu tranh với bố mẹ về cuộc sống của mình có đúng hay không? Còn rất nhiều chủ đề nữa, những chủ đề không xảy ra ở trên bàn giấy mà nó là cách ứng xử của chúng ta cho mỗi giây mỗi phút của cuộc sống, điều đó sẽ định nghĩa chúng ta là ai.
Mỗi khi làm việc gì thì cần có một đích đến, nhưng khi quá chú tâm vào đích đến lại thực hiện cho qua những bước nhỏ nhất, suy cho cùng kết quả vẫn là không thỏa mãn. Đó cũng chính là cách chúng ta hoàn thiện bản thân, nhìn nhận vấn đề một cách khách quan, cố gắng mà biết mình đang cố gắng vì điều gì!
Liệu có ai trong chúng ta hoàn hảo, không mắc lỗi lầm nào? Điều đó là không thể. Chúng ta không hoàn hảo, nhưng vì lẽ đó mà không ngừng cố gắng hoàn thiện mình hơn. Nếu mắc lỗi lầm, dù có đau buồn hối tiếc nhưng rồi chúng ta cũng cần bỏ lại chúng phía sau để tiếp tục tiến lên.
Đứng núi này trông núi nọ. Vì chúng ta chẳng bao giờ biết được câu chuyện của người khác nên lúc nào bản thân cũng ước được cuộc sống như họ. Nhưng bạn có biết rằng con thiên nga xinh đẹp bơi duyên dáng trên mặt hồ kia phải luôn vất vả đạp đôi chân để giữ mình nổi. Ánh hào quang đẹp đẽ mà ta nhìn thấy phải đánh đổi bằng biết bao nước mắt trong bóng tối. Bởi vậy, hãy sống tốt cuộc đời của mình, đừng ghen tị, đố kị với kẻ khác.
Tuy rằng chúng ta không hiểu thế giới này, nhưng không hiểu sao chúng ta lại cảm thấy mình có thể đi khắp thế giới; tuy rằng chúng ta không hiểu về tình yêu, nhưng lần nào chúng ta cũng dốc hết trái tim ra mà yêu; tuy rằng chúng ta bị hiện thực dập cho sứt đầu mẻ trán, nhưng chúng ta vẫn vô cùng lạc quan, nhận định rằng thế giới này sẽ nhờ mình mà thay đổi.
Cuối cùng, thế giới này thực sự đã thay đổi vì những người như thế.