Vươn Lên Hoặc Bị Đánh Bại - Bí Kíp Sinh Tồn Giữa Dòng Đời Nghiệp Ngã
Chúng ta – những người còn trẻ mỗi ngày đều do dự xem hôm nay có phải ngày đẹp để thực hiện một kế hoạch training hay không? Kế hoạch ấy đã đủ perfect để bắt tay thực hiện hay chưa? Chúng ta bền bỉ do dự ngày qua ngày để rồi kế hoạch training bản thân chợt biến mất trong tâm trí từ lúc nào chẳng hay rồi chúng ta trở về vạch xuất phát - nơi mà chúng ta chẳng có gì ngoài sự ghen tị với thành công của người khác và cảm giác thất bại tăng lên theo cấp số nhân. Cuốn “Vươn lên hoặc bị đánh bại” của tác giả trẻ Lê Thượng Long, hoàn toàn cho rằng nó có thể chắp cho bạn đôi cánh để chinh phục vũ môn của bản thân bạn đấy, bạn trẻ!
Sách Vươn lên hoặc bị đánh bại
Bạn có đang lãng phí thời gian?
Rất nhiều người khi được hỏi về việc hối hận nhất sau 4 năm đại học, câu trả lời của họ đều là: “Đã không học tập tốt”. Thật ra, mọi người không phải là hối hận trong 4 năm đại học không học tập tốt, mà là hối hận không tận dụng khoảng thời gian lúc ở một mình của mình.
Thời gian đó, hoàn toàn có thể đến thư viện, nhưng lại bị sử dụng cho những mối giao tiếp không cần thiết; hoàn toàn có thể rèn luyện thành tạo một kĩ năng nào đó nhưng lại quyết định chui vào chiếc túi ngủ; hoàn toàn có thể dùng để thay đổi bản thân nhưng lại phí phạm vào những bộ phim Hàn Quốc, nhưng trò game,…
Những ngày tháng ngồi trên giảng đường không một bóng người, nhưng ngày ở trong thư viện không ai hỏi han, giúp tôi rèn luyện thành thạo kĩ năng trong những năm đại học, giúp tôi hiểu hơn về thế giới bên ngoài.
Sách Vươn lên hoặc bị đánh bại
Sau khi bước chân vào xã hội, chúng ta nhận ra tất cả những người thành công đều có một đặc điểm chung, đó là họ trân trọng thời gian, họ đều tận dụng khoảng thời gian lúc ở một mình để làm cho bản thân tiến bộ hơn, chứ không phải dành thời gian một mình để lên mạng xã hội, nhấn nút yêu thích bừa bãi.
Vì thế, không cần phải ngưỡng mộ những người toả sáng trong cuộc thi, cũng không cần ngưỡng mộ những người làm nên chuyện rung chuyển đất trời ở những lĩnh vực khác, họ chẳng qua là đã chịu đựng được sự cô đơn khi ở một mình, tự nhiên cũng có thể “gánh” được tiếng tăm mai sau.
Mong chúng ta đều có thể chịu được sự cô đơn, tận dụng cho tốt những giai đoạn làm nên giá trị, trở thành một người tốt hơn.
Sách Vươn lên hoặc bị đánh bại
Bước ra khỏi vùng thoải mái
Lấy mình là trung tâm, sải tay là bán kính, bắt đầu vẽ một vòng tròn. Bạn sẽ nhận ra mọi thứ cần thiết đều nằm trong cái vòng tròn này.
Cái vòng này được gọi là vùng thoải mái.
Thật ra, bản thân vùng thoải mái này không hề có vấn đề. Nó như ngôi nhà ấm áp thoải mái mà mỗi người đều cần có. Nhưng nếu sức mạnh gia đình quá lớn, bạn từ bỏ giấc mơ đi ra ngoài khám phá thế giới thì là điều rất đáng tiếc. Chúng ta đều từng có những lúc muốn bước ra ngoài khám phá thế giới nhưng lại bị bố mẹ ngăn lại. Nhưng phần lớn những đứa trẻ dám bước ra khỏi nhà cũng không hề quên đường về. Và sau khi trở về không những tầm mắt của chúng đã được mở rộng, biết rằng thế giới rất rộng lớn, hiểu rằng bản thân thật sự nhỏ bé, mà điều quan trọng nhất là chúng bắt đầu chuẩn bị cho kế hoạch du lãm tiếp theo của mình.
Hãy xem, vùng thoải mái của những đứa trẻ ấy đã trở nên rộng mở ra như thế đấy.
Về việc bước ra khỏi vùng thoái mái, đó hoàn toàn không phải là nghỉ việc một cách mù quáng, ngược lại, bạn nên giữ một công việc đảm bảo cuộc sống, ngoài ra, nhất định phải thử những “quả trứng bí ẩn” nhiều màu sắc: thử ăn cánh gà siêu cay mà bạn chưa bao giờ thử; tỏ tình với cô gái mà bạn mới gặp một lần; đọc cuốn sách mà bạn luôn muốn đọc; cùng người bạn thân thiết đi đến một nơi không phải điểm du lịch; thử một lần say khướt không cần kiềm chế; đi thưởng thức một buổi biểu diễn gợi lại hồi ức của bạn…
Vì vậy, đừng để vùng thoải mái huỷ hoại tuổi thanh xuân của bạn, ngược lại, nên tận dụng tuổi thanh xuân, đi khám phá thế giới bên ngoài bức tường. Bạn hãy tin rằng người luôn giậm chân tại chỗ, vùng thoải mái sẽ càng thu nhỏ, rồi cuối cùng đến một ngày, sẽ phát hiện ra thế giới đã không còn chỗ cho mình đứng nữa.
Người mạnh mẽ thật sự, khi còn trẻ, họ trải qua nhiều bể dâu, hoá giải mây mù, học được cách kiên cường, biết cách chữa lành tổn thương. Họ có thể sống ở bất kì đâu, đâu đâu cũng là vùng thoải mái, đâu cũng là thiên đường của bản thân.
Mong những người trẻ tuổi đều là người như vậy, có thể bất chấp tất cả mà xông pha.